Cô đơn
Cô đơn
Nén hương dâng nội lần giỗ thứ 35.
Mãi mãi Việt tộc biết ơn Việt nữ.
Sa Thầy, 28/11/2021; Đào Duy An.
- Bà lang đưa lưỡi dao tre, cắt cái phựt, thế là đứt rốn, đứt mạch mẹ. Khóc oe oe một tí.
- Tuổi mười ba, cha mẹ lìa đời. Tự nuôi.
- Lấy chồng. Ổng hiền khô, chỉ biết cày. Lúc rảnh, ống vấn điếu thuốc rê tao tổ chảng, ngồi góc hè phì phà. Được đồng nào ổng đưa. Bán rau, bán cá tát đìa được đồng nào gom mua ruộng, để đó. Chòm xóm bảo keo. Ủa mà có gì đâu ngoài cái áo nâu sờn, ngoài miếng trầu bỏm bẻm. Đẻ tám đứa, chết ba; lo đứa còn, thương đứa sẩy. Sau 1954 ruộng người ngoài xài chứ có phải con cái phá đâu.
- Ổng đụng xe, đi trước. Nay ở thằng 2, mai thằng 4, bữa sau thằng 8. Mấy thằng được cái lo cho mẹ.
- Thời thế đổi. Về lại quê. Thằng 2 làm nông, thằng 4 sửa xe đạp, thằng 8 “đi vắng”. Bà cháu nuôi nhau, có gì ăn nấy. Có đồng nào thì dành dụm, đưa vợ thằng 8 để đi thăm nó. Con vợ nó thương bà cháu, đưa thằng con nó con gà, bảo về bà cháu nấu cháo; con gà đó nuôi lớn, làm đồ ăn cho thằng 8 dịp vợ con nó đi thăm, ăn chi của vợ con nó. Thằng con thằng 8 cằn nhằn là sao cái nồi cá đìa kho đến ba ngày, đen thui, mà vẫn chấm ăn.
- Bỏng. Quê có thuốc đâu mà chữa. Nằm liệt. Lại có gì ăn nấy. Thằng 8 “đã về”. Phận đứa nào lo đứa nấy. Vẫn tự. Có con, có cháu. Vẫn tự. Hắt hơi cuối, thiếp. Về với tổ tiên.
Bài viết liên quan:
Giá trị của kí lịch sử “Lần dấu người xưa Đào Duy Từ – 陶維慈”
“Thương nhớ ngàn xưa”, kí tình yêu & hôn nhân của Bác sĩ gia đình, Thạc sĩ nội khoa Đào Duy An
Điểm biên khảo “Ngày ấy Kon Tum”
Lan man “Ngày Sách 2021”
Gia Định hoài niệm
Mùa xuân Canh Tý: Phẩm tiết Việt nữ