Thang cuốn

Cây Quéo 28/5/2012, Đào Duy An

Buổi sau chiến tranh, má gánh bún hối hả phiên chợ. Con quýnh quáng chạy. Vấp ngã, con gào: “Má ơi, té.”. Buông gánh, quay lại, ấp con, xuýt xoa và mắt má ngân ngấn. Phiên chợ trễ. Cả nhà trưa ăn bún.

Ba bảy năm sau, má con đi siêu thị. Thang cuốn từng bậc chạy mãi, má dấn dứ. “Má cứ đặt chân lên; nó không cạp đâu.”. Rụt rè tuổi bảy sáu, má đặt chân trước chân sau lên thang bỗng ngã khựng ra sau. Vòng tay đặt sẵn sau lưng má, con quay lại nhoẻn cười. Phía sau, bé hồ hởi nhún nhảy trên nền thang, tay nắm chặt tay mẹ. Thang cứ cuốn.